Rồi người ấy trở thành rất quan trọng, rất nổi tiếng – rồi nhiều thứ bận rộn, lăng xăng ập tới trên đường tu – đó là mê vọng

(“Xin hộ trì để mê vọng trên đường tu dừng bặt.”) “Mê vọng” ở đây có nghĩa là một người nào đó cố gắng trở thành một hành giả tốt. Và làm một hành giả tốt có nghĩa là có rất ít tham muốn (thiểu dục). Khi một người cố gắng thiểu dục thì nhiều thứ sẽ xảy ra. Cái gì sẽ xảy ra ngay trước mặt người đó? Có thể người ta sẽ nói: “Ồ thầy có thể ban giáo lý cho con không? Con sẽ cúng dường thầy và chúng con có nhiều bạn bè muốn thành đệ tử của thầy.” Những thứ như vậy là vọng tâm, là phan duyên. Những phan duyên, vọng tâm lớn.

Và rồi người ấy trở thành một người rất quan trọng, nổi tiếng. Rồi thì nhiều thứ bận rộn, lăng xăng ập tới trên đường tu. Đó là mê vọng. Vì vậy, chúng ta cần phải tập trung vào con đường đạo. Cho dù đang làm bất cứ việc gì thì mình đều cần phải liên tục hoàn thành mà không để bị vọng tâm lôi kéo và [bỏ cuộc] giữa đường tu. Nhiều người, nhiều vị lạt ma chẳng hạn, phát tâm nhập thất 10 năm, hoặc họ muốn ẩn tu suốt đời, nhưng rồi sau đó lại bị tán tâm và bỏ cuộc. Đó là mê vọng. Đó là chướng ngại.

Trích “Guru Yoga: Xin Hộ Trì để Mê Vọng Trên Đường Tu Dừng Bặt”, Hungkar Dorje Rinpoche

Diệu Âm trích dẫn

CHIA SẺ