Con người thường dễ có lòng tin mù quáng, không dựa trên lý lẽ tốt đẹp hoặc tư duy đúng đắn
Con người thường dễ có lòng tin mù quáng, không dựa trên cơ sở của học tập, nghiên cứu, không dựa trên một lý lẽ tốt đẹp hoặc tư duy đúng đắn. Chúng ta cần lòng tin rất trong sáng, lòng tin đến từ những nhân duyên tốt lành như: lắng nghe giáo lý, tư duy, quán chiếu kỹ lưỡng ý nghĩa của Pháp và cố gắng đạt tới ý nghĩa cốt tủy của Pháp, nỗ lực có được những trải nghiệm từ những việc học tập, nghiên cứu của mình. Tóm lại, lòng tin mù quáng không bao giờ là tốt đẹp và chúng ta phải cố gắng để tránh tin tưởng một cách mù quáng, để không như con thỏ hoảng sợ vì một tiếng động. Đây là một cách nói trong Phật giáo Tây Tạng.
Thoạt đầu, con thỏ nghe tiếng động “khyo,” và nó bỏ chạy. Một con thỏ khác hỏi nó “Tại sao cậu chạy? Tại sao cậu sợ,” và nó trả lời là nó đã nghe tiếng “khyo,” rồi nó bỏ chạy và con thỏ thứ hai cũng bỏ chạy; rồi thì tất cả bọn thỏ đều bỏ chạy vì tiếng động đó. Thật ra thì chúng chẳng cần phải chạy. Điều đó không có gì nguy hiểm hoặc đáng sợ nhưng vì không kiểm tra kỹ càng, không rà soát lại đó là cái gì, chúng chỉ nghĩ rằng tiếng động đó thật đáng sợ và bỏ chạy. Chúng ta không nên như vậy mà phải có một lý do thật vững chắc để hành động và do đó ta cần tới Pháp. Pháp rất quan trọng trong cuộc sống của chúng ta và cần phải kiểm tra kỹ lưỡng trước khi chấp nhận mọi thứ.
Trích “Chúng Ta Cần Phải Biết Rõ Cái Gì Là Pháp, Cái Gì Là Phi Pháp”, Hungkar Dorje Rinpoche