“Hãy dùng thời gian của mình để tu hành thật tinh cần, càng nhiều càng tốt”
Chúng ta phải sửa tập khí sâu dày là tâm dễ duôi, lười biếng, có đúng không? (cười) “Tôi lâu nay lười biếng và bây giờ phải tinh tấn hơn”. Bệnh lười làm ảnh hưởng không tốt tới thực hành Pháp, khiến cho sự tiến bộ của ta rất, rất, rất chậm và ta thường phóng tâm, quên lãng (cười). Chúng ta quên thực hành Pháp rất nhiều lần, rất nhiều ngày. Vì vậy, cần phải sửa bệnh này.
Thầy thấy rằng chúng ta thường viện nhiều lý do để lười biếng và đây không phải là phương cách thông minh vì thời gian không cho ta nhiều cơ hội. Thời gian trôi rất nhanh. Thời gian tan biến vào hư vô, vào tánh Không hàng ngày, hàng phút. Các bạn càng đợi thì càng khó khăn hơn trong tương lai bởi vì ta đang già đi và bệnh tật cùng nhiều bất ổn xảy ra với ta trong cuộc đời. Vì vậy, hãy dùng thời gian của mình để tu hành thật tinh cần, càng nhiều càng tốt; hãy kiểm soát thời gian của mình thật chặt chẽ, càng chặt chẽ càng tốt. Có hai câu hỏi được đặt ra ở đây. Các bạn có thực sự tin Phật hay không? Tại sao các bạn tin? Đạo Phật có giá trị gì với các bạn hay không? Đạo Phật có chân thực hay không? Đó là câu hỏi thứ nhất. Nếu chúng ta nói “có” và Thầy đoán chúng ta nói “có” (cười), thì câu hỏi thứ hai là: “Tại sao chúng ta không làm theo các giáo huấn một cách miên mật?” Tại sao các bạn tiến bộ rất chậm? Tại sao các bạn vẫn cứ luôn lười biếng? Một số người sẽ nói “không”, có phải không? Ok, Thầy biết. Vậy thì Thầy chúc các bạn tinh cần, tinh tấn hơn nữa, và có được nhiều sự hiểu biết sâu sắc, có được nhiều tâm từ bi, có được nhiều điều tốt đẹp hơn nữa cho bản thân mình. Đó là những lời khuyên từ sâu thẳm con tim.
Trích “Dòng Pháp Longchen Nyingthig là Con Đường tới Đại An Lạc”, Hungkar Dorje Rinpoche
Tri Kiến Thanh Tịnh trích dẫn