Bản chất của hạnh xả li được mô tả có phần khác nhau trong Kinh Thừa và Mật Thừa
Mật thừa và việc tu Mật tông được đặt trên nền tảng của Kinh Thừa, của hạnh xả ly. Không có hạnh xả ly thanh tịnh và mãnh liệt thì rất khó để tu cả Kinh thừa và Mật thừa. Hạnh xả li có nghĩa là hiểu một cách đầy đủ về luân hồi và nguyên nhân của nó. Đôi khi bản chất của hạnh xả li, của luân hồi được mô tả có phần khác nhau trong Kinh thừa và Mật thừa. Trong truyền thống Kinh thừa, thông thường người tu được dạy rằng luân hồi là đau khổ, bất như ý do phiền não và ác nghiệp gây nên. Trong truyền thống Mật thừa, đôi khi người tu được dạy rằng bản chất của vạn pháp là Đại Lạc, là Lạc và Không hợp nhất. Như vậy, cách giải thích có khác nhau. Kinh thừa và Mật thừa có những cách KHÁC NHAU để nói về bản chất của vạn pháp. Nguyên nhân là bởi vì mục đích chính [của tu đạo] là đoạn diệt tham luyến, bám chấp bằng cách hiểu thấu thực tại của vạn pháp.
Trích “Ngày Nay Hành Giả Tại Gia Được Nhiều Thắng Duyên Tu Pháp Đại Viên Mãn”, Hungkar Dorje Rinpoche
Diệu Âm trích dẫn.