Khi chúng ta thấy mọi thứ quan trọng như vậy thì chúng ta không còn quan tâm đến Pháp
Bận rộn vì một thứ gì đó có nghĩa là bị tán tâm bởi những thứ lăng xăng. Tóm lại, những thứ này, những thứ vật chất này, những thứ thuộc về thế tục này ảnh hưởng tất cả mọi người. Tất cả mọi người đều bận rộn về những thứ đó. “[Điều đó hủy hoại] an bình nội tâm, sự tôn trọng lẫn nhau và thậm chí lòng tin đối với luật nhân quả” – có nghĩa là người ta bị tán tâm bởi những thứ này và nó hủy diệt trí tuệ và lòng tin của họ.
Chúng ta không còn tôn trọng nhau bởi vì ta muốn thành đạt cái này cái khác, và vì thế ta ganh đua. “Tôi phải là người tốt nhất, tôi phải thành tựu trước khi người nào khác giành được nó.” Chúng ta mất đi sự tôn trọng lẫn nhau. Chúng ta không thực sự kính trọng bất cứ ai bởi vì chúng ta hướng sự chú ý quá nhiều đến vật chất, của cải và những thứ thuộc về thế tục. Thậm chí [điều đó hủy hoại] lòng tin vào luật nhân quả. Tất nhiên, khi chúng ta thấy mọi thứ quan trọng như vậy, thì chúng ta không còn quan tâm đến Pháp, chúng ta không còn quan tâm đến nhân quả và nghiệp. Chúng ta hoàn toàn quên tất cả và khi đó ta tạo ra rắc rối lớn, lỗi lầm lớn. Thiên hạ ai cũng có [những thứ] rất vĩ đại, tuyệt vời và bởi vì mọi người ai ai cũng đều tin vào giá trị của những thứ đó nên họ lấy làm rất tự hào, rất hợm hĩnh và vân vân. Khi một ai đó được nổi tiếng, có địa vị, tiền bạc, của cải thì họ liền cho rằng họ rất vĩ đại. Họ cho rằng họ có sức mạnh, thế lực và họ hơn hẳn những người khác. Điều đó có nghĩa là cho mình rất quan trọng. Như vậy không tốt.
Trích “Chúng Ta Cần Phải Biết Rõ Cái Gì Là Pháp, Cái Gì Là Phi Pháp”, Hungkar Dorje Rinpoche