Bánh Xe Vô Thường
Trên trời cao, mây là thảm dưới chân[i] –
cao trên thiên lộ, mà lòng không thấy hơn.
Dưới đất bằng, mây thành mũ trên đầu –
thấp dưới hạ giới, mà tâm không thấy kém.
Thân người tan theo gió nghiệp,
biết đâu lông tóc, đâu máu thịt!
Thăng rồi trầm – thân phận người
lòng vòng như bánh xe quay.
Xuân hạ thu đông đến rồi đi,
nối nhau theo vòng nghiệp lực.
Trời nhiệt rồi trời lại hàn,
luân chuyển như vầng nhật-nguyệt.
Hoa xuân tươi rồi cũng héo,
cũng tan theo lẽ vô thường.
Cái xấu tiếp theo cái tốt –
luân phiên như ngày và đêm.
Bạn thân như ngọc như vàng
bởi từng gắn bó đã lâu;
Hợp đấy tất rồi sẽ tan –
vòng quay tháng-ngày bất tận.
Ảo cảnh luân hồi là thành phố
muôn vàn sắc màu trong mơ.
Vui buồn rõ thật trong mơ,
tỉnh giấc tìm đâu cho thấy.
Viết từ những cảm xúc của người có tên là Hungkar Dorje, trong chuyến bay từ Ả Rập tới Hồng Công.
Dịch Tạng-Anh: Hải Losang.
Dịch Anh-Việt: Lotsawa (Hiếu Thiện).
____________________________
Chú thích:
* Tựa đề do người dịch đặt để tiện cho người đọc.
** Rinpoche gửi qua wechat ngày 19.05.2019.
[i] Rinpoche viết trong khi đang bay trên bầu trời.