Không phân biệt được Pháp và phi Pháp thì ta sẽ lạc lối

Hiểu về tám ngọn gió đời trước hết sẽ giúp chúng ta thực hành Pháp dễ dàng hơn. Nếu không hiểu sự khác biệt giữa pháp thế gian và Pháp chân chính, thì ta có thể nhầm lẫn và lạc lối; khi đó Pháp không còn lợi lạc nữa. Có lẽ, nhiều người trong chúng ta đang ở trong một tình trạng giống nhau: ta thấy mình tu mà không tiến.

 Cần phải hiểu cái gì là Pháp thật, cái gì là Pháp giả

Chúng ta đang nói về Pháp quan trọng và cần thiết như thế nào cho cả những người là Phật tử và những ai không phải là Phật tử. Và lý do để chúng ta làm việc này là cần phải hiểu cái gì là đúng, cái gì là sai, cái gì là Pháp chân thật, cái gì là Pháp giả.

Khi chúng ta thấy mọi thứ quan trọng như vậy thì chúng ta không còn quan tâm đến Pháp 

Bận rộn vì một thứ gì đó có nghĩa là bị tán tâm bởi những thứ lăng xăng. Tóm lại, những thứ này, những thứ vật chất này, những thứ thuộc về thế tục này ảnh hưởng tất cả mọi người. Tất cả mọi người đều bận rộn về những thứ đó. “[Điều đó hủy hoại] an bình nội tâm, sự tôn trọng lẫn nhau và thậm chí lòng tin đối với luật nhân quả” – có nghĩa là người ta bị tán tâm bởi những thứ này và nó hủy diệt trí tuệ và lòng tin của họ.

Chúng ta nửa là người tu mà nửa không phải là người tu

Chúng ta không thực sự là hành giả đích thực, tuy nhiên, chúng ta đang cố gắng để trở thành người tu chân chính, mặc dầu ta không thực sự làm theo lời Phật một cách đúng đắn. Chúng ta vẫn còn đang lầm lạc, chúng ta vẫn còn đang bị sai sử bởi những suy nghĩ không hợp với Pháp – phi Pháp Phật.